Vai trò của người cha

Hôm qua khi tôi nói chuyện với một nhóm phụ huynh, thì có một câu hỏi thế này: chồng em là một người nóng nảy, nghiệm game, nhưng lại không cho con chơi game, anh có thể ngồi chơi game suốt 4 đến 6 tiếng nhưng lại la mắng khi con chơi, vậy em phải làm sao?

Tôi nói chân thành một điều, mong các bạn thông cảm. Như tôi đã viết cách đây mấy hôm, chúng ta sinh con để làm gì, thì đây chính là một ví dụ rất điển hình cho việc đó. Chúng ta sinh con để trưởng thành. Cha hay mẹ đều thế.

Bởi đứa trẻ thực sự không vì vài cái bài giảng đạo đức, vài sự cấm đoán của chúng ta mà trưởng thành. Đứa trẻ NHÌN CHÚNG TA MÀ TRƯỞNG THÀNH, cái môi trường quan trọng nhất chính là tấm gương của phụ huynh. Đừng nói với tôi rằng anh chị đã “dạy” con ra sao, hãy nói anh chị đang sống ra sao, cư xử với con ra sao. Chính việc anh chị sống và cư xử với con, nó quyết định 90% việc dạy con của mình.

Lạm dùng quyền lực

Một người cha chơi game không thể có một đứa con không chơi game, một người mẹ lướt điện thoại suốt ngày không thể có đứa con không thích cái điện thoại. Tôi nói với chị : chị bảo chồng chị giúp quan tâm đến con, nếu muốn chơi game, hai bố con cùng chơi, có thể một ngày chơi nửa giờ, một giờ, xong hai bố con cùng ngưng, và tập luôn cho mình và con tính kỷ luật. Chúng ta , vốn dĩ nuôi dạy con bằng quyền lực chứ không phải bằng tình thương và làm gương, hầu hết chúng ta nuôi con trong sự uy quyền, thậm chí có rất nhiều ông bố sống với vợ con mình bằng sự uy quyền. Khi quyền lực không còn tác dụng, họ trở nên bất lực. La hét, cấm đoán, dè bĩu, hạ thấp nhân phẩm, thành tựu người khác… đến đánh đập , mắng mỏ đều là hành vi của sự bất lực, họ không có sự kết nối, không có giải pháp, cũng chẳng biết phải làm gì ngoài việc không ngừng thể hiện uy quyền.

Rất tiếc ở đất nước chúng ta, việc thể hiện uy quyền là điều được chấp nhận vô hình và công khai, việc cha mẹ thể hiện uy quyền trên con cái, thậm chí chồng thể hiện uy quyền trên vợ còn được … khen ngợi, nào là “nóc nhà”, nào là”bản lĩnh”. Tôi thật sự thấy chả có cái nóc nhà hay cái bản lĩnh nào ở đây cả, các anh chồng nghĩ rằng bản thân đi làm kiếm ra tiền xong về chỉ trỏ, yêu cầu, tỏ ra có uy quyền trên vợ, trên con trong khi bản thân thì chơi game, đi nhậu, đánh bài, hung hăng, chốc chốc thì quát mắng… đó không phải là hành vi có thể dạy được trẻ con.

Đa phần những đứa con có người cha thiếu hiểu biết như thế thường một là giống cha, cũng bài bạc, chơi game, coi thường phụ nữ và thích chỉ trích, mắng mỏ, dè bỉu.. người khác. Hoặc trở nên chán ghét người cha của mình mà rời đi. Đứa con gái có người cha như thế cộng với một bà mẹ khiếp sợ, nhu nhược là đứa con gái coi thường bản thân, sẵn sàng hy sinh, cống hiến cho người mình yêu, để rồi cuối cùng nhận cái kết đắng nghét trong đời. Xã hội chúng ta vô tình cổ xúy cho những người đàn ông, miễn có tiền mang về, miễn không ngoại tình… là đủ. Họ thậm chí cảm thấy chỉ cần kiếm tiền, chỉ cần không ngoại tình thì mình là người đàn ông tốt nhất trên đời rồi.

Người cha – tấm gương của con cái

Tại sao phụ nữ Việt luôn tròn mắt khi nhìn thấy chồng Tây chơi với trẻ con? Hay ngưỡng mộ những ông bố ‘nhà người ta” biết bảo vệ, nâng niu vợ, chơi với con? Vì đó là hàng độc, hàng hiếm có khó tìm. Vì xã hội chúng ta không có cái thói quen người bố là người chơi với con. Buồn thay, đứa trẻ là con trai có bố chơi cùng sẽ học được sự kiên định, mạnh mẽ, tính kỷ luật, dám dấn thân, tính trách nhiệm và bảo vệ phụ nữ, chúng học tính cách của Phái Mạnh mà người mẹ của chúng không có. Đứa con gái được bố yêu chiều sẽ thành một cô gái có giá trị, có bản lĩnh, cô gái đã được bao bọc và yêu thương bởi loài sói thì sao có thể chơi với đám cừu? Đứa con gái được yêu bởi Đại Bàng thì sao chọn quạ làm chồng? Cô gái có bố yêu thương, che chở, trân quý chắc chắn cũng phải chọn người yêu thương, che chở và trân quý mình.

Như vậy, tỏ ra quyền uy thì có nghĩa lý gì, thay vào đó, hãy cho con thấy bạn cùng con lớn lên, cùng con trưởng thành, bạn học cách cùng con giải quyết vấn đề, cùng con học tập, cùng con kỷ luật bản thân. Muốn một đứa trẻ chăm chút sức khỏe của nó thì bạn phải cùng con tập thể dục hàng ngày, muốn một đứa trẻ tích cực thì bạn phải là người tích cực mỗi giây phút mình sống, muốn một đứa trẻ ham học hỏi thì bạn phải là người cầm cuốn sách hay nghe các video học tập thường xuyên…

Tất cả những điều đó phải đều đặn, phải là tính cách, phải như hơi thở, bạn làm được không? Hình ảnh người cha là rất cần thiết cho cả con trai và con gái, cũng giống như hình ảnh dịu dàng và ấm áp của người mẹ vậy. Đứa con lớn lên cùng hình ảnh đẹp về cha và mẹ mình, cảm thấy cha mẹ mình thật sự là tấm gương cho mình, chính là đứa trẻ hạnh phúc ,cân bằng và thành công. Sự thành công đó của con, hạnh phúc đó của con đã là một kết quả tốt đẹp nhất cho sự thành công dạy con của chính mình.

Yêu thương

Catherine

About The Author